(1)
Thu
tâm, bạn phải cố gắng thu về một cách nhanh nhất những suy nghĩ phức tạp, không
được dừng ở trạng thái phức tạp ấy. Thu tâm tức là thu ý nghĩ.
(2)
Ngừng
suy nghĩ lung tung, bài trừ những ý nghĩ không ngừng sản sinh.
(3)
Định
tâm, phải đặt ý nghĩ vào một điểm, một vấn đề. Đã luyện công thì chuyên luyện
công, đã thủ ý thì chuyên thủ ý, làm việc gì thì tập trung làm việc ấy, dùng
công phu để làm cũng được, phải trụ trên những ý nghĩ tốt đẹp.
(4)
Bình
tâm, có gắng ngừng ý nghĩ của bạn lại, cố gắng không để nó rõ ràng, mơ mơ hồ hồ
là được. Bình tâm phải dựa vào việc lúc bình thường huấn luyện tính cách bình
tâm, tĩnh khí.
(5)
Thả
lỏng tâm, khi ở trạng thái có thủ ý hoặc làm việc căng thẳng, bạn phải thả lỏng
tâm, làm tâm tình rất khoan khoái dễ chịu. Phải nghĩ một cách có ý thức làm cho
tình cảm của mình khoan khoái dễ chịu. Bây giờ mọi người hãy nghĩ tâm tình của
mình khoan khoái dễ chịu, luôn giữ vẻ mặt hơi tươi cười, làm như thế để huấn
luyện chính bản thân mình. Mọi người đã từng xem qua các bức tượng trong chùa
miếu, đó là hình ảnh các sư phụ luyện công ngày xưa. Họ luôn mang nét mặt hơi
tươi cười, đây là một phương pháp thả lỏng tâm. Thêm một bước nữa, toàn thân thả
lỏng, trên, giữa, dưới đều thả lòng, bấp thịt, tạng phủ trong ngoài, cửu khiếu,
mắt, mũi, tai, lưỡi, miệng toàn cơ thể đều thả lỏng. Mấy từ thoải mái dể chịu
này rất quan trọng, bạn phải nghĩ tới những việc vui vẻ, tình cảm vui sướng để
có thể luyện công trong trạng thái nét mặt hơi cười một chút.
(6)
Chế
định tâm, sau khi tĩnh tâm rất dễ sinh ra những ý nghĩ phức tạp, tâm như con vượn,
ý như con ngựa. Chế định tâm phải thông qua rèn luyện, đếm số, đếm số hơi thở,
nhìn trở vào bên trong nội tạng của mình, cố gắng quay về vị trí thủ ý thì mới
có thể chế định được tâm. Chế định tâm phải thông qua ý nghĩ, cố gắng thu tâm
vào trong sâu thẳm của trí óc, của trái tim, của bụng dưới. Chế định tâm thường
sử dụng thủ pháp niệm thầm một tín hiệu, một thông tin, một âm thanh, một bức
tranh, một ký hiệu.
(7)
Hóa
tâm, phải loại bỏ hết tư tưởng phức tạp và tình cảm biểu hiện đột ngột trong
lúc luyện công. Loại bỏ ở chỗ nào? Loại bỏ chúng ở trạng thái có cấp độ sâu nhất
của bạn, ở nơi sâu nhất trong cơ thể của bạn. Bạn sẽ dần dần phát hiện thấy
trong cơ thể của mình nơi nào là sâu nhất, chỗ nào nhạy cảm nhất thì chỗ đó sẽ
là nơi bạn sẽ lộ công năng đặc biệt. Rất nhiều người xuất công phu ra ở trên đầu.
Như Đan Điền ở trên trán, ở giữa 2 lông mày, có một chút cái gì đó đi vào đó
phát nóng, phát chướng. Khi thực hiện hóa tâm thường hóa ở những chổ này. Ý
nghĩ bắt đầu từ trong trái tim dần dần chuyển lên nghĩ đên đầu của bạn, người
ta thường dùng huyệt Thiên mục để hóa tâm, huyệt Thiên môn mở ra thì đã hóa rồi.
Khi Thiên môn mở ra thì hình như việc gì cũng có thể biến mất, hình như não được
mở rộng, rất rộng ngay lập tức, tất cả những ý nghĩ riêng tư, mọi gánh nặng,
mâu thuẫn thù hận đều không còn nữa, đều bị hóa sạch.
(8)
Dụng
tâm, sau khi bạn thực hiện hóa tâm huyệt Thiên môn, thì phải biết dụng tâm. Dụng
tâm vẫn phải dùng não, dùng thiên mục, hãy nhắm thiên mục lại rồi thu ý về dần
dần. Hình như thiên mục đã mở rất rộng, bây giờ hãy cho thiên mục của bạn thu lại
thật chậm, cố hết sức thu lại, hãy từ từ nghĩ đưa từ dưới mũi, xuống dưới bụng
dưới của bạn. Như thế gọi là dẫn dược nhập định, hay đưa những thứ đã hóa được,
những thứ tinh hoa còn lại đống chặt vào (hình như phần não ở trước trán dần dần
thu nhỏ lại), cuối cùng di chuyển nó xuống dưới, dùng nó để phát công. Hãy đưa
vào Đan Điền ở vùng dưới rốn, hãy nghĩ đến vị trí bụng dưới của bạn, hãy nghĩ
đưa tia sáng ở đầu có mầu hồng hoặc màu khắc hoặc quả cầu lửa cũng được, xuống
đến đan bụng dưới, làm như thế gọi là “dụng tâm”. Có nghĩa là dùng ý thức dẫn
xuống dưới.
(9)
Dẫn
tâm, dẫn tức là nghĩ quả cầu lửa trong bụng của bạn, mở rộng lan khắp toàn
thân, để ánh sáng hồng hay ánh sáng vàng trong bụng, hoặc là một hình ảnh một
nguyên nhân nào đó, lan rộng khắp toàn thân của bạn, vận hành đến lục phủ ngũ tạng,
lan từ đầu đến chân, rồi lại lan từ chân lên đầu, vận hành không ngừng, như thế
gọi là dẫn tâm. Phải có ý thức tăng cường dẫn ý niệm, cố gắng dẫn từ đầu theo
mặt trước xuống Hội âm, tức là giữa hậu môn và bộ phận sinh dục, rồi dẫn theo
xương cụt đi lên, sau đó nghĩ nhẹ nhàng giống như lông hạc, như tuyết rơi, như
mưa phùn tiết trời tháng 6, dẫn ý chầm chậm lên trên xuống xuống như vậy gọi là
dẫn tâm. Tiến thêm một bước nữa người luyện công đã có cơ sở, người luyện công
đã nhiều năm, nghĩ cơ thể của mình nhẹ nhàng có thể bồng bềnh trên mây, ngồi
trên một bông sen. Với người trong lòng buồng bực thì nghĩ mình đang ngồi thuyền
trên biển, đu đưa ở trên mặt biển, nhưng cuối cùng bạn cũng phải dần dần thu về.
Trong khi tập bạn muốn đến một nơi nào đó trong không trung, trên núi cao, trên
biển, trên mặt trăng cũng được, nhưng cuối cùng bạn cũng phải thu về
(10) Điều tâm, hãy thu về, vẫn là thu
về bụng dưới của bạn, thu hết những ý nghĩ đang bồng bềnh của bạn về bụng dưới
và điều chỉnh chầm chậm làm ánh sáng của bạn dần dần biến đổi từ mạnh thành yếu,
trở thành một tia sáng dịu hòa, giống như tia sáng hồng dịu hòa, ánh lửa ấy chiếu
vào nội tạng của bạn. Đây là quá trình điều tâm.
Bài
giảng của Nghiêm Tân – Cao đồ của Hải Đăng Pháp Sư.