Từ ngày rời Trần Gia
Câu, Dương Lộ Thiền hơn 20 năm dạy võ nhưng không hề thu nhận một đệ tử chính
thức nào. Người kế thừa toàn bộ võ công Thái Cực Quyền của họ Dương là hai người
con trai của Dương. Sau này, người ta gọi Thái Cực Quyền của Dương Lộ Thiền là
Thái Cực Quyền của họ Dương (Dương Thị Thái Cực Quyền) phần nào cũng bởi Dương
Lộ Thiền và các thế hệ sau của họ Dương ít khi truyền môn võ này ra ngoài.
Dương Lộ Thiền có ba người
con trai: Phượng Hầu, Ban Hầu và Kiến Hầu. Khi Dương Lộ Thiền từ Trần Gia Câu họ
được chân truyền Thái Cực Quyền của Trần Trường Hưng trở về thì tuổi đã ngoài
ngũ tuần. Phượng Hầu lúc nhỏ cũng theo cha học võ nhưng lúc này đã có gia đình
nên đành bỏ nghiệp võ, chỉ còn lại Ban Hầu và Kiến Hầu theo Dương Lộ Thiền lên
kinh rồi cùng cha vào giáo luyện tại phủ Đoan Vương.
Dương Ban Hầu (1837 –
1892) là con trai thứ hai của Dương Lộ Thiền , từ nhỏ đã được Dương Lộ Thiền rèn
luyện nghiêm khắc nên lớn lên công phu cũng lừng lẫy một thời. Ban Hầu tính khí
ôn hòa nhưng cương nghị thẳng thắn. Một lần, một vị võ sư từ phương xa tìm tới
đồi quyết đấu. Người này từng đi du đấu khắp 7 tỉnh và đều giành thẳng lợi, người
ta gọi là võ sư “lực ngàn cân”. Nghe tin người này tới tìm quyết đấu, Dương Lộ
Thiền cho rằng loại người này không đáng để quan tâm, nhưng Ban hầu thì kiên
quyết nói: “Cửa hàng chúng ta mở có hàng hóa hẳn hòi, người ta đến mua, sao lại
không bán?”. Nói rồi lẳng lặng tìm đến lầu Tây Tứ Bài, nơi “lực ngàn cân” hẹ
quyết đấu đồng thời viết giấy quyết đấu sinh tử với võ sư này. Đối phương cậy
thế to lớn, xông vào tấn công Ban Hầu ngay từ khi trận Đấu bắt đầu. Nhưng chỉ đến
chiêu thứ hai, Ban Hầu hét lớn một tiếng, mọi người chưa kịp nhìn rõ mọi việc
thì “lực ngàn cân” đã ngã vật xuống đất. Ban hầu ung dung trỏ về phủ Đoan
Vương.
Dương Kiến Hầu (1839
-1917) là con trai thứ ba của Dương Lộ Thiền . Kiến Hầu tư chất võ công tốt hơn
hai anh trai mình nhưng tính tình cực kỳ ôn hòa. Võ công cao siêu nhưng đấu với
ai, Kiến Hầu cũng không hề có ý khinh địch. Vì vậy, mỗi lần tham gia quyết đấu,
Kiến Hầu đều chiến thắng dể dàng. Chính con trai của Dương Kiến Hầu, Dương Trừng
Phủ sau này đã là người tạo nên sự danh tiếng và phồn vinh của Thái Cực Quyền họ
Dương.
Trong thế hệ thứ 3 của
nhà họ Dương theo nghiệp võ, dù là con thứ ba nhưng Dương Trừng Phủ là người
thông minh mẫn nhuệ bậc nhất. Trừng Phủ từ nhỏ đã theo cha mình Kiến Hầu học võ
nghệ. Cho đến tận năm 1917 khi Kiến Hầu mất, Trừng Phủ mới nam hạ, đến Vũ Hán,
Nam Kinh,… dạy quyền thuật. Sau đó, Trừng Phủ còn nhận được nhiều lời mời làm
chức giáo luyện, phụ trách võ thuật ở các tỉnh Chiết Giang, Quảng Đông…
Tuy học Thái Cực Quyền từ
Trần Trường Hưng, nhưng để dạy cho những người ở phủ Quảng Bình, vùng đất vốn
không có truyền thống võ họ, Dương Lộ Thiền đã thêm vào Thái Cực Quyền của họ
Trần rất nhiều thay đổi, Khiến Thái Cực Quyền trở nên hợp lý hơn, đại chúng
hơn, tất cả mọi người đều có thể luyện tập được. Cho đến năm 1930, khi Trừng Phủ
cho in cuốn “Thái Cực Quyền thể dụng toàn thư” thì Thái Cực Quyền của họ Dương
đã được đông đảo người dân phổ thông đón nhận như là một môn võ rèn luyện thân
thể. Đến nay, đã ngót 150 năm kể từ khi Dương Lộ Thiền bắt đầu dạy võ ở phủ Quảng
Bình, Thái Cực quyền của họ Dương đã trở thành Quốc Truyền của Trung Quốc được
hàng tỉ người biết tới. Và người ta không ai quên rằng, môn võ đại chúng ấy có
một ông tổ mà tên tuổi lẫy lừng được xây dựng từ những cuộc quyết đấu, Dương Lộ
Thiền – Dương Vô Địch
No comments:
Post a Comment